Những khúc biệt ly

Ôi, đúng là trời cuối Xuân thật rồi. Cuối Xuân chớm Hạ  mang theo những khoảnh khắc giao mùa, giao thoa của đất trời. Nghe đâu đây tiếng chim hót líu lo, ngân vang hòa vào trong gió trên nền trời xanh trong. Ta lặng im và lắng nghe những âm thanh của ngày Hạ. Ta cất giấu những giây phút hiếm hoi này trong cái thế giới nhỏ bé của mình hay ít nhất là bằng một khúc nhạc du dương chào ngày mới, ngày của Hạ, của gió vi vu, làm bối rối ngàn hoa đang hé nở.

Hoà vào nhịp ca của ngày nắng hạ, Harmony mong muốn được gửi đến các bạn những cảm xúc rạo rực được bắt gặp trong khoảnh khắc thiêng liêng, quý giá mà ai ai cũng muốn được sống lại. Một thời học sinh, một thời để nhớ.

 Hạ về, mọi thứ giống như những thước phim chầm chậm hiện lên trước mắt từng ngóc ngách, từng hơi thở nồng nàn, từng nụ cười giòn tan mà bừng cháy trong lòng mỗi người học sinh những kỉ niệm thân thương, thổn thức bao ký ức để sống dậy những cảm xúc khó nói thành lời. Mỗi khoảnh khắc cứ lần lượt trôi qua cùng với tiếng ve kêu râm ran, xáo động cả tâm hồn. Kỳ lạ cái tuổi học trò, mọi thứ như mới xảy ra đây thôi mà bây giờ đã phải nói lời chào tạm biệt. Bởi thế Hạ này cho ai đó thấy chơi vơi, man mác buồn. Những trang vở nằm lặng yên nơi góc tường, những tâm tư giấu kín được thốt ra trong cuốn nhật ký nhỏ, những câu bông đùa tếu táo, ngỗ nghịch của thằng bạn cùng bàn,... Giống như Nobita có Doraemon làm bạn, năm tháng ấy của tớ có cậu cạnh bên. Chỉ cần là còn những người bạn tri kỷ của thời niên thiếu, những kỉ niệm e ấp của năm cấp 2 hồn nhiên thì mỗi phút giây trôi qua đều đẹp đẽ đến nao lòng.

Phượng nở, đỏ rực cả một góc trời. Dưới ánh nắng mặt trời oi ả, chói chang của ngày hạ, những chùm hoa phượng lại đua nhau khoe sắc dưới tán cây xanh biếc. Cánh phượng hồng bất chợt rơi, chạm vào nơi những cô cậu học trò sắp ra trường, họ ngước theo, một thoáng ngơ ngác, bâng khuâng. Một mùa chia xa. Những năm tháng tươi đẹp đã qua. Đến một lần và không bao giờ trở lại. Phượng để lại một nỗi buồn khôn nguôi, da diết. Một mùa thi nữa đang kề cập đến. Đó là một “cuộc chiến” cam go và khốc liệt. Sâu bên trong trái tim của những sĩ tử trước trận chiến như thế này, luôn có suy nghĩ rằng sẽ chinh phục được giấc mơ mà bao năm qua vẫn ấp ủ trong lòng, và họ sẽ " chiến ", như thể lần cuối cùng, chiến đấu vì chính bản thân họ và vì cả một tuổi trẻ rực rỡ và có nghĩa. Phượng, lộng lẫy nhưng bình dị, rộn ràng và lặng lẽ, rực rỡ mà giản đơn. Như những bản nhạc trên phím đàn dương cầm chầm chậm, uyển chuyển ngân lên những nốt thăng trầm, bay bổng còn trái tim ta bấy lâu vốn câm lặng, giờ đây bỗng vang vọng những nhịp đập trong giây phút biệt ly. Ta ôm cả trời kỷ niệm cùng nỗi tiếc nuối. 


Và đừng quên rằng Hạ này chúng mình có hẹn. Hãy cùng Harmony cùng bạn trải qua một mùa hè thật ý nghĩa, thật đáng để chờ mong nhé. 





Ảnh và bài viết: Đào Quỳnh Nhi lớp 9B